Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

Bình An Của Thế Giới Phụ Thuộc Vào Bình An Của Chúng Ta - Thầy Pháp Nhật


PHÁP THOẠI CỦA THẦY PHÁP NHẬT GIẢNG TẠI CỘNG HÒA 
SÉC NGÀY 23-07-2016 (chuyển ngữ từ tiếng anh)

------------------------- o0o ------------------------

Chào các bạn! Các bạn có khỏe không? Đây là lần thứ hai tôi trở lại Tiệp và chia sẻ cùng các bạn. Tối hôm qua có những người bạn ở bên Đức gọi điện cho tôi và kể về vụ khủng bố ở trung tâm mua sắm tại Munchen. Năng lượng giận dữ và sợ hãi lan đi khắp nơi, hiện nay theo thông tin số người thiệt mạng là 8 người và có hơn 10 người bị thương, một số người được sơ tán và một số khác thì vẫn tiếp tục trốn ở đấy vì quá sợ hãi.

Ngay sau vụ khủng bố, các nhà chức trách đã yêu cầu công chúng không được ra đường, các phương tiện giao thông ngừng hoạt động. Lực lượng đặc nhiệm của Đức cũng đã tới Munich.
Chúng ta đã biết nếu tính lần khủng bố này là lần thứ ba trong vòng 8 ngày qua ở khu vực Tây Âu.

Cách đây một vài tuần, khi tôi ở Pháp. Như các bạn biết! đúng ngày quốc khánh Pháp, tại một thành phố khá bình yên của nước Pháp là Nice cũng bị khủng bố, số lượng người tử vong lên đến 84 người, trong đó có 10 trẻ em và vị thành niên, khoảng 52 người trong tình trạng nguy cấp và hơn 200 người bị thương. Nhiều người đã bị ám ảnh do chứng kiến vụ khủng bố đó khi có nhiều người bị nghiền nát dưới xe không thể nhận dạng được.

Khi xung quanh mình mọi người đầy những năng lượng bất an, sợ hãi, hận thù thì ta nên làm gì? Hôm nay chúng ta có cơ hội trở về đây, cùng nhau thiền tập, chế tác năng lượng bình an, là ta đang đóng góp một phần rất lớn cho thế giới, tuy sự đóng góp của chúng ta là vô hình nhưng nó đang hiện hữu. Chúng ta đóng góp một phần năng lượng bình an để làm cân bằng những năng lượng bất an đang diễn ra khắp nơi.



Kính thưa các bạn! Tôi thực sự rất hạnh phúc khi có mặt ở đây cùng với các bạn làm điều này. Hôm nay chúng ta sẽ học cách ngồi thiền, đi thiền, ăn cơm trong im lặng, chánh niệm, để cùng nhau chế tác ra năng lượng bình an tập thể.

Chắc chắn một điều rằng chúng ta không thể lấy hận thù để diệt hận thù, lấy sự bất an để chuyển hóa bất an. Chúng ta phải dùng tình thương của mình, dùng sự bình an trong tâm thức của mình để chuyển hóa hận thù và bất an.

Tôi biết trong số các bạn đang có một số người rất khổ, các bạn mong muốn cho cả hành tinh này được sống trong hòa bình, yên vui, vậy mà bạo động, hận thù, sợ hãi, cứ vẫn tiếp tục diễn ra khắp nơi.

Trước khi tiếp tục chia sẻ, tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện. Ngày xưa ở một vương quốc nọ, có một vị vua rất thương dân chúng của mình. Trên mặt đất của vương quốc này có một điều rất lạ là có rất nhiều gai nhọn và những viên đá rất bén, dễ dàng làm tổn thương chân của những ai bước lên chúng.

Vì quá thương dân của mình nên vua muốn mời tất cả những người tài trí trong nước đến để hỏi ý kiến. Có rất nhiều người đến và đưa ra ý kiến, nhưng trong số đó vua nhận thấy được có một ý mà vua thấy thích. Các bạn biết đó là gì không? Ý kiến đó là mình sẽ dùng thảm và bao phủ tất cả bề mặt của mặt đất lại, và vì vậy sẽ không có ai bị tổn thương chân hết.

Ý kiến này rất hay, rất thú vị nhưng dường như không thể thực hiện được, các bạn có nghĩ như vậy không? Có! Vậy mà chúng ta cũng thường nghĩ như vậy đó. Chúng ta muốn cả hành tinh này được bao phủ bằng năng lượng của bình an, đó là một ý hay nhưng điều này là không thể, thế giới của chúng ta sẽ khó có một ngày bình an hoàn toàn. Tuy vậy cũng còn một cách khác...

Chúng ta tiếp tục câu chuyện của mình, và may mắn cho nhà vua là có một bậc trí giả khác đến cho nhà vua một ý kiến mới. Và đây là điều mà vua và thần dân của mình có thể thực hiện được, vậy ý kiến đó là gì? Có ai biết không?

Ý kiến đó là... Rất đơn giản. May cho mỗi người một đôi giày, nếu mỗi người có một đôi giày để đi thì dù gai nhọn, sỏi bén vẫn còn đó nhưng đôi chân của chúng ta không bị tổn thương.

Kính thưa các bạn, hôm nay chúng ta về đây tu tập cùng nhau cũng có nghĩa là chúng ta đang may cho chính mình một đôi giày tâm linh. Đôi giày tâm linh này sẽ bảo vệ chúng ta khỏi những bạo động, hận thù, bất an của cuộc đời.

Tâm hồn chúng ta sẽ không còn bị tổn thương nhiều nữa khi thấy những tình trạng bất công, bạo động, khủng bố khắp nơi mà thay vào đó là sự thương yêu, tha thứ, bao dung. Chúng ta sẽ làm điều này bằng cách nào?

Chúng ta sẽ làm điều này thông qua con đường của thiền tập. Trong một số khóa tu có rất nhiều người đến hỏi tôi rằng mình nên thiền khi nào và ở đâu là tốt nhất. Các bạn có biết tôi trả lời như thế nào không? Tôi đã trả lời điều này và làm mọi người ngạc nhiên. Tôi trả lời rằng thiền tốt nhất là khi buổi sáng thức dậy, và nơi thiền tập tốt nhất là ở trên giường của các bạn.

Và thiền các bạn thực tập là thiền cười, điều đầu tiên các bạn thức dậy và hành thiền là thực tập thiền cười. Thức dậy miệng mỉm cười, vì sao mình phải cười? Mình cười là bởi vì mình có hai bốn giờ tinh khôi, mình có hai bốn giờ hoàn toàn mới nhưng mình không biết cách xử dụng.

Các bạn thử tưởng tượng mỗi một giờ là một trang giấy trắng, như vậy một ngày là ta có 24 trang giấy trắng. Và ta chính là người có quyền viết lên những trang giấy trắng đó những gì rất mới, những gì làm cho ta hạnh phúc. Phải như vậy không? Vậy mà chúng ta đã không làm như vậy, khi thức dậy chúng ta liền viết lên những trang giấy trắng đó, những trang giấy tinh khôi đó những điều rất cũ. Chúng ta đã viết lên đó những nỗi buồn, những niềm đau của ngày hôm qua, của những ngày đã qua.

Tôi biết có những người khi ngủ dậy, tay rờ gối thì thấy gối đã ướt vì mình đã khóc suốt đêm qua, vậy mà khi thức dậy lại khóc nữa, nỗi khổ niềm đau lại tràn về. Như vậy kể từ hôm nay trở đi chúng ta phải thực tập điều này, tập viết lên ngày mới của chúng ta những điều mới, những điều làm cho ta hạnh phúc. Đại chúng có nghĩ rằng mình đang rất là hạnh phúc không? Chúng ta - những người đang ngồi đây có rất nhiều điều kiện của hạnh phúc nhưng ta đã vô tình quên đi, và phải nhờ một sự kiện nào đó nhắc ta để rồi ta mới nhớ ra. Ví dụ khi ta có bệnh về mắt, đau mắt chẳng hạn thì chính cái bệnh đau mắt này lại nhắc ta nhớ ra rằng có một đôi mắt còn khỏe là một điều kiện của hạnh phúc.

Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện khác. Có một em bé mù đi ăn xin, em ngồi xin tại một quảng trường nơi có nhiều người đi qua lại. Bên cạnh chỗ em ngồi là một tờ giấy nghi dòng chữ " con bị mù, xin mọi người giúp đỡ". Và em ngồi nơi đó thật lâu với dòng chữ bên cạnh. Có rất nhiều người đi qua lại chỗ em ngồi, nhưng lại có rất ít người giúp đỡ em.

Bỗng em nghe tiếng bước chân của một người đang tiến đến gần. Rồi người đó quì xuống, cầm tờ giấy bên cạnh em lên, lật ngược ra phía sau, ghi thêm một điều gì đó rồi bước đi. Và điều kì diệu đã xảy ra sau khi người đàn ông lạ mặt đó đi khoảng 5 phút, có rất nhiều người đi ngang qua rồi dừng lại giúp đỡ em. Chẳng bao lâu chiếc hộp cũ đựng tiền đã được đầy.

Buổi chiều, khi em chuẩn bị về thì lại nghe tiếng bước chân quen thuộc khi sáng, em nhận ra tiếng bước chân đó là của người lạ mặt đã ghi những dòng chữ nhiệm mầu sáng nay giúp em. Các bạn biết đó, người nào không còn thị giác thì thính giác của họ sẽ phát triển mạnh hơn bình thường, do đó chỉ cần nghe tiếng bước chân của người đàn ông đó thôi thì em nhận ra ngay đó là ai.
Em đã hỏi người giúp em sáng nay viết những dòng chữ gì mà mọi người lại cho em nhiều tiền thế. Các bạn thử đoán coi người đàn ông đó đã viết những gì? Có ai biết không? Người đàn ông đó đã viết "hôm nay trời rất đẹp nhưng con không thấy".

Hôm nay trời rất đẹp và tất cả chúng ta đều tận hưởng được vẻ đẹp của đất trời, các bạn có thấy bình hoa ở trước mặt tôi không? Bình hoa này rất đẹp! Bình hoa này là do bạn An Dung chuẩn bị từ tối hôm qua đó. Nhân tiện đây tôi cũng xin nói lời cảm ơn của mình đến ban tổ chức.

Tất cả chúng ta đang ngồi đây, chúng ta đang được sống trong thiên đường của sắc màu, bởi vì tất cả chúng ta mắt ai cũng còn sáng hết. Vậy mà ta đã quên đi niềm hạnh phúc này, quên đi hạnh phúc rằng đôi mắt ta vẫn còn sáng.

Nếu các bạn gặp một người mù và hỏi điều gì làm cho họ hạnh phúc nhất thì ngay lập tức bạn sẽ nhận được câu trả lời "được thấy khuôn mặt những người đã sinh thành ra tôi sẽ làm tôi hạnh phúc nhất". Được thấy trời xanh, mây trắng, hoa vàng là điều kiện hạnh phúc rất lớn mà ta đang có, nhưng vì không có chánh niệm nên ta quên đi.

Chúng ta đang có rất nhiều những điều kiện có thể làm cho ta hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây. Các bạn có thể cho tôi tiếp những ví dụ về những hạnh phúc mà chúng ta đang có ngay bây giờ và ở đây không?

Tai chúng ta vẫn còn nghe được, tim chúng ta vẫn còn tốt, phổi chúng ta vẫn còn tốt, những người thân yêu vẫn còn sống bên ta ... Và chúng ta còn có rất nhiều những điều kiện hạnh phúc khác... Các bạn từ từ tiếp tục khám phá nha.

Khám phá những điều kiện hạnh phúc mà ta đang có cũng chính là đang chế tác ra năng lượng bình an. Khi ta có bình an thì ta sẽ có hạnh phúc và khi ta có hạnh phúc thì ta sẽ có bình an.

Khi một cá nhân có bình an và hạnh phúc thì gia đình người đó cũng sẽ được bình an và hạnh phúc, gia đình nào cũng bình an và hạnh phúc thì xã hội đó cũng sẽ bình an và hạnh phúc. Rộng hơn nữa là quốc gia và thế giới sẽ bình an và hạnh phúc.

Như vậy chúng ta nhận ra một điều rằng bình an của thế giới sẽ bắt đầu bình an của từng cá nhân. Và mỗi cá nhân đó là chúng ta, những người ngồi đây trong ngày tu này.

Tôi cũng mong các bạn nhớ một điều rằng dù bạn có khổ đau như thế nào, dù các bạn có bất an như thế nào cũng không quên rằng có những chú chim đang hót ngoài kia, bên ngoài cửa sổ. Những mầu nhiệm của cuộc sống vẫn đang luôn hiện hữu, chỉ cần ta có thể trở về với chính mình ta sẽ nhận ra. Bình an của thế giới phụ thuộc vào bình an của các bạn ngay giây phút bây giờ và ở đây.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét