Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

Dù Con Lớn Vẫn Nhỏ - Thầy Pháp Nhật


Vu Lan 2016
Cứ mỗi năm đến mùa Vu Lan con lại có cơ hội thể hiện tình cảm của con dành cho mẹ qua các bài thơ, văn của mình. Năm nay nữa mùa Vu Lan lại về, con lại muốn viết những dòng tâm sự của con cho mẹ.
Mẹ kính yêu! Con rất hạnh phúc vì mẹ vẫn còn có mặt đó cho chúng con. Cứ nghĩ về mẹ, viết về mẹ là lòng con lại dâng đầy cảm xúc. Có người nói rằng cứ viết về mẹ dù người đó không giỏi viết văn, không giỏi làm thơ thì bài văn đó, bài thơ đó vẫn hay, vẫn giàu cảm xúc.
Con còn nhớ khi mẹ biết tin rằng con đã xuất gia, sẻ không về nhà nữa thì mỗi lần có ai nhắc đến con là mẹ lại khóc. Con biết mẹ nhớ con. Con cũng nhớ mẹ, nhớ gia đình nhưng vì chí nguyện của mình nên con phải chấp nhận xa mẹ, xa gia đình.

Con biết con không có cơ hội ở gần ba mẹ để chăm sóc, phụng dưỡng vì vậy điều con làm duy nhất là chỉ nổ lực tu học. Khi con tiếp xúc với người lớn tuổi, con thực sự quan tâm, chăm sóc, thương yêu họ như là ba mẹ. Khi làm được điều nay con thấy trong lòng mình thật nhẹ nhàng, an ủi và tình thương của mình cũng dần lớn lên.
Mỗi khi tọa thiền, đi thiền năng lượng bình an trong con được chế tác, con lại hướng năng lượng ấy đến ba mẹ, và đến tất cả những người ba, người mẹ trên khắp hành tinh này.
Nếu ai hỏi con ước nguyện của con là gì, con sẻ trả lời ngay mà không cần suy nghĩ. Ước nguyện của con là mong ước cho tất cả mọi người, mọi loài sống trong bình an, vui tươi.
Con biết trong con đang có tình thương của ba mẹ, và con muốn làm cho tình thương ấy lớn mãi, lớn mãi.
Mẹ kính yêu, con biết con càng lớn thì mẹ lại càng già đi. Nhưng dù con có lớn khôn thế nào thì trong mắt mẹ con vẫn là đứa con trai bé nhỏ của mẹ.
Con còn nhớ khi nhỏ nhiều lần trời nắng, mẹ bắt con đi đâu cũng phải đội mũ. Con thì không thích đội mũ nhưng vì chiều mẹ nên con đội. Nhưng vừa đi khuất tầm nhìn mẹ thì con lại lấy mũ xuống và cho vào cặp.
Bây giờ nhớ lại những chuyện ấy vẫn còn thấy buồn cười.
Chuyện làm con cảm động và nhớ nhất là trong những bữa ăn mẹ thường ăn đầu cá. Ừ thì lúc đó nhà mình còn nghèo, con thì đông. Mẹ luôn muốn nhường những phần ngon nhất cho các con. Câu chuyện đầu cá cảm động ấy con cũng đã viết thành truyện rồi.
Con được biết chiếc xe nước mía năm xưa bây giờ vẫn còn. Con nghĩ nhà mình nên giữ lại đừng nên bán. Tuy mình không xử dụng nữa nhưng nó sẻ là kỷ niệm đẹp.
Năm nay vu lan về con biết mình lại một lần nữa được cài bông hồng đỏ thắm lên ngực áo. Niềm hạnh phúc vẫn còn được ba, vẫn còn được mẹ.
Con luôn cầu chúc cho ba, mẹ bình an, mạnh khỏe sống đời với các con, các cháu. Sức khỏe và sự vui tươi của ba mẹ là tài sản quí giá nhất của con, cháu.
Tuy con lớn vẫn nhỏ
Trong ánh mắt mẹ yêu
Mẹ luôn là trăng tỏ
Dù tuổi mẹ xế chiều
Thương con mẹ thức khuya
Thương con mẹ dậy sớm
Những lúc con đau ốm
Mẹ luôn ở cạnh bên
Bao kỷ niệm ấm êm
Hiện về theo nỗi nhớ
Ngọt ngào lời ru mẹ
Những lời ru êm đềm
Thương gởi ba me nhân mùa Vu Lan 2016
Nordestedt, 04-08-2016 (Làng Trúc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét