Tôi vừa tham dự một
khóa tu 4 ngày có đề tài "Mindful Leadership" (từ 24.4.14 đến 27.4.14)
tại Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu (EIAB, Waldbroel, Đức), do thầy Pháp
Nhật và Federico Pagni hướng dẫn. Trong ngày đầu tiên của khóa tu, thầy
đề nghị mỗi thiền sinh chia sẻ về một điều gì đó mình làm tốt nhất hoặc
một tính cách nào đó của mình mà mình thấy tự hào. Đến lượt tôi, tôi
chia sẻ với mọi người rằng tôi là một người thành thật. Tôi luôn cố gắng
sống thật với chính mình và với tất cả mọi người. Tôi chỉ nói những gì
tôi thật sự nghĩ. Và tôi tự hào về điều đó.
Thực ra có lúc tôi
cũng hoang mang với chính mình. Trong xã hội cạnh tranh khốc liệt hiện
nay, nhiều người nói "thật thà là cha đứa dại, là ông ngoại đứa ngu".
Một số người cho rằng phải biết sống "khôn khéo, luồn lách" mới thăng
tiến, mới thành công được. Những người thật thà là những người suốt đời
chịu thiệt thòi thôi. Có lần tôi chia sẻ băn khoăn này với một người bạn
thân. Bạn ấy bảo: "Châu chân thật và nhiều khi trẻ con. Cái gì cũng có
hai mặt. Không phải ai cũng giữ được sự trong sáng và hồn nhiên như Châu
đâu." Tôi ậm ừ, nhưng trong lòng vẫn trăn trở. Liệu tôi có nên thay
đổi, có nên khôn lanh hơn không?
Và rồi tôi tìm được
câu trả lời cho những day dứt ấy trong 4 ngày ở EIAB. Đây là lần đầu
tiên tôi đến EIAB, nhưng chỉ sau một ngày tôi đã cảm thấy nơi đây gần
gũi và thân thương lắm. Bởi vì các thầy, các sư cô ở đây đối xử với tôi
như người nhà, như một người em sau nhiều năm gặp lại, chứ không phải
như với người mới gặp lần đầu. Suốt khoảng thời gian tu học và sinh hoạt
ở EIAB, một cách rất tự nhiên, tôi đã được trở về với chính mình. Có lẽ
vì khi người ta có cảm giác là người ta đang ở nhà (I am home), người
ta có khuynh hướng sống thật với chính mình nhiều nhất. Tôi cảm thấy vô
cùng thoải mái, dễ chịu, và bình an trong thời gian ở EIAB.
Hôm cuối cùng ở
EIAB, tôi có tham gia một buổi pháp đàm với các sư cô. Tôi chia sẻ là
tôi cảm thấy an vui và hạnh phúc rất nhiều ở EIAB. Một sư cô nói: "Không
chỉ EIAB mang lại hạnh phúc cho em đâu. Chính em cũng đã mang lại rất
nhiều niềm vui cho mọi người trong thời gian em ở đây." Một sư cô khác
nói: "Con (ở đây các thầy và sư cô đều xưng "con" khi giao tiếp với
người khác) rất thích sự hồn nhiên và trong sáng của Minh Châu. Rất là
dễ thương!" Trước khi tôi về, một sư cô kéo tôi lại bảo: "Chị (sư cô
xưng hô như vậy thôi chứ thực ra sư cô đã đứng tuổi) cứ giữ mãi tính
cách chân thật này nhé! Đáng yêu lắm!" Trước khi chia tay ra về, một
người bạn cùng tham dự khóa tu đã nói với tôi: "You're wonderful! Don't
forget it!"
Thầy Pháp Nhật,
người cùng tham gia hướng dẫn khóa tu, cũng nói với tôi rằng: "Thầy chưa
gặp một người Việt trẻ nào đặc biệt như con. Con luôn có đủ can đảm để
thể hiện suy nghĩ, quan điểm của mình, để bộc lộ cảm xúc thật của mình."
Và thầy tặng tôi món quà chia tay là một bức thư pháp do chính tay
thầy viết: "Be beautiful, be yourself".
Các bạn, mỗi người
chúng ta là một thực thể duy nhất trên thế giới, không ai hoàn toàn
giống ai, dù là anh chị em sinh đôi. Mỗi người trong chúng ta đều có
những vẻ đẹp riêng. Vì thế, hãy luôn là chính mình, sống thật với bản
thân và với mọi người, "be beautiful, be yourself", các bạn nhé!
Chúc các bạn luôn nhìn thấy vẻ đẹp riêng của mình và hoàn thiện vẻ đẹp đó từng ngày!
Bùi Thị Minh Châu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét